Đến cửa chùa rũ bỏ trần duyên tính xấu
Vào điện Phật giữ gìn mối đạo tâm lành.
Bài viết
Tác hại của một lời khuyên
Cập nhật: 07/03/2020
Ngày xưa, trong một thị trấn nọ, có một người đàn ông sống cùng vợ của mình. Người đàn ông này rất nóng tính và đã từng đánh vợ trong những lần xảy ra mâu thuẫn.
Không may, có một lần, do không kiềm chế được cơn nóng giận, người chồng đã đánh vợ; và dù không chủ ý, nhưng cú đòn vô tình đã khiến người vợ qua đời.
Quá bàng hoàng và hoảng hốt, người đàn ông vừa hối hận, vừa sợ hãi khi nghĩ đến phản ứng từ phía gia đình nhà vợ. Chỉ cần tưởng tượng ra việc họ sẽ giận dữ và trừng phạt mình ra sao, ông cũng đã cảm thấy rùng mình kinh hãi.
Trong cơn hoảng loạn, ông bỗng gặp lại một người bạn và kể hết sự tình cho anh ta nghe, mong anh ta cho ông một lời khuyên.
Tuy nhiên, thay vì khuyên người chồng hãy đi đầu thú với cảnh sát để hưởng lượng khoan hồng, hoặc trực tiếp đi báo cảnh sát, người bạn này lại nghĩ ra một kế hoạch mà anh ta cho là “diệu kế”, để giúp bạn mình thoát tội.
Theo đó, người chồng nên mời một người đàn ông trẻ tuổi tới nhà, rồi bày kế giết chết anh ta và để xác anh ta cạnh thi thể bà vợ kia, sau đó nói với gia đình của vợ rằng khi về nhà, ông ta thấy “đôi gian phu dâm phụ” kia đang ở trên giường. Do quá tức giận nên ông ta đã giết chết họ.
Người đàn ông nghe được “diệu kế” thì mừng lắm, liền trở về nhà thực hiện ngay kế hoạch. Ông ta giấu xác vợ vào phòng mình và ra ngoài.
Khi đang đi lang thang trên phố, ông ta gặp một thanh niên trẻ. Bịa ra một lý do gì đó, ông ta đã thuyết phục được người thanh niên về nhà mình.
Sau khi chuốc cho cậu trai trẻ say rượu, người đàn ông đã giết chết anh ta, và đặt xác của anh ta cạnh người vợ tội nghiệp đã bị đánh chết, lại phải gánh thêm cái tội tày trời mà mình chằng hề liên quan, đúng như lời người bạn gợi ý.
Sau đó, người chồng gọi gia quyến của vợ tới nhà, kể cho họ câu chuyện ngoại tình bịa đặt của vợ ông. Nghe xong câu chuyện, người thân của vợ dù đau khổ, nhưng không thể đổ lỗi cho ông và trở về nhà, khiến kẻ giết người mừng như bắt được vàng.
Nhớ tới người đã giúp mình thoát khỏi rắc rối, ông ta chụp lại bức ảnh hai thi thể nằm cạnh nhau rồi vội tới nhà “ân nhân” để báo tin, rằng kế hoạch đã thành công ngoài mong đợi.
Tuy nhiên, khi đến nơi, người đàn ông ngạc nhiên khi thấy bạn mình trông rất ủ rũ. Anh ta nói đã đi tìm con trai suốt đêm qua nhưng không thấy. Bình thường, con trai anh ta chưa bao giờ đi đâu qua đêm mà không báo với gia đình.
Người đàn ông gạt đi, cho rằng con trai đã lớn, đi qua đêm là chuyện thường, không có gì cần lo lắng, hãy cùng ông ta ăn mừng vì kế hoạch thành công, và cho anh ta xem bức ảnh mình đã chụp về đôi “gian phu dâm phụ”.
Thế nhưng, khi nhìn vào bức ảnh, bạn ông ta bỗng xám ngắt mặt khi nhận ra, người thanh niên nằm chết bên cạnh vợ của bạn mình, chính là cậu con trai yêu quý duy nhất, người đã phải chịu một cái chết oan uổng do chính lời khuyên tệ hại của bố mình.
Đây có thể là một câu chuyện vừa bi kịch vừa là hài kịch, có thể có thật hoặc không có thật, song việc đưa ra những “diệu kế” như người bạn nói trên lại rất phổ biến trong cuộc sống. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng rút ra bài học thông qua câu chuyện này.
Bài học 1: Phải biết kiểm soát cơn sân hận
Người học Phật chúng ta, phải thấy rõ tác hại của lòng sân hận. Lửa sân hận tuy là ngọn lửa không có hình tướng, nhưng sức tàn phá của nó thì khủng khiếp hơn bất kỳ ngọn lửa nào. Ngọn lửa thế gian có thể đốt cháy một khu rừng, một ngôi nhà hay một cánh đồng, còn ngọn lửa sân hận thì đốt cháy thân tâm ta, đốt cháy hết công đức mà ta đã khổ công vun bồi, thiêu hủy luôn con đường hướng thiện hướng thượng của ta. Vì vậy, chúng ta cần cẩn thận đề phòng và phải chuyển hóa ngay mỗi khi một niệm sân phát khởi trong tâm.
Câu chuyện đã nói ở trên có thể là có thật, vì trong xã hội cũng không biết có bao nhiêu người chỉ vì không khéo kiềm chế sự nóng giận, mà sẵn sàng ra tay hạ sát người bạn đời của mình. Những câu chuyện chồng đánh vợ, vợ đánh lại chồng, trong gia đình cha mẹ con cái mâu thuẫn lẫn nhau... những việc này, trong xã hội hiện tại diễn ra không phải là ít.
Bài học 2: Sân hận là nguyên nhân đưa đến si mê
Ta thấy rằng, người sân hận thì tâm trí mê mờ. Sân hận giống như một tấm màn đen che mờ đi sự sáng suốt của ta, khiến ta không còn nhận chân ra được đâu là điều đúng, đâu là sai. Giống như người đàn ông trong câu chuyện đã si mê, tin tưởng theo lời khuyên của bạn mình mà tiếp tục phạm thêm sai lầm khác. Người thế gian đang lúc thỏa mãn cơn sân hận của mình, thì không còn cần biết gì nữa, nhắm mắt làm bừa, gặp ai phang đó.
Bài học 3:Phải biết lựa bạn mà chơi
Người bạn tốt cũng chính là người thiện tri thức của ta, những người này sẽ luôn luôn ở bên cạnh ta và dẫn dắt ta trên bước đường đi đến thành công. Những lời khuyên nhủ chân tình của vị thiện tri thức sẽ có thể giúp ta vượt qua khó khăn. Ngược lại, nếu chọn nhầm bạn xấu, bạn ác, sẽ khiến cho cuộc đời ta đau khổ, lời khuyên của những người này sẽ đưa ta vào con đường mê lầm. Trong câu chuyện, đáng lý ra nếu là một người bạn tốt, khi thấy bạn mình lỡ gây tội lỗi, mình phải biết khuyên bạn chấp nhận tội lỗi và phải có trách nhiệm về những tội lỗi mình đã gây ra, chứ không phải gây phạm thêm tội lỗi.
Trên đây là ba bài học ta rút ra được từ hình ảnh người đàn ông giết vợ. Ngoài ra, hình ảnh người đàn ông cho bạn những lời khuyên cũng rút cho ta những bài học.
Bài học 4:Phải suy xét thật kỹ trước khi đưa ra lời khuyên dành cho người khác
Nếu như được người khác yêu cầu mình cho họ lời khuyên, hãy suy nghĩ thật kỹ. Hãy tự hỏi xem lời mình nói ra có hậu quả gì không? Có làm tổn thương ai không? Cách tốt nhất là mình chỉ nên ở bên, khuyên họ hãy bình tĩnh lại để suy xét mọi việc, hãy động viên và giúp đỡ họ nếu cần, chứ đừng tự quyết định thay họ, hoặc khuyên họ nên làm thế này, thế khác, hoặc hùa vào “bênh” họ trong cơn kích động, vì chỉ có bản thân họ mới hiểu rõ vấn đề của họ, mới có quyền đưa ra quyết định và phải chịu trách nhiệm cho quyết định của mình. Đó mới là việc làm đúng đắn của một người bạn tốt.
Để giúp đỡ người thân, bạn bè, nhiều lần ta đã khuyên họ nên làm thế này, thế khác mà không suy nghĩ kỹ xem nó có hại tới người khác hay không, hoặc có thể biết rõ, nhưng cố tình cho qua.
Nhưng nên nhớ rằng, trên đời, việc gì cũng có nhân quả, và nhiều khi, quả báo đến sớm hơn bạn tưởng. “Gậy ông đập lưng ông”, nếu định đào hố chôn người khác thì coi chừng, có thể mình sẽ chính là kẻ đầu tiên ngã xuống cái hố đó.
Tuyệt đối đừng đưa ra lời khuyên cho bất kỳ ai nếu họ không hỏi mình. Vì mình là người ngoài, chưa chắc hiểu được những uẩn khúc, những điều khó nói trong vấn đề của họ. Tùy tiện đưa ra lời khuyên chỉ khiến mình trở thành một kẻ hồ đồ trong mắt người khác.
Mình có thể mới chỉ nhìn thấy một phần sự thật, thế nên, lời khuyên của mình nhiều khi chẳng thể giúp họ đưa ra quyết định đúng. Một lời nói hùa vào, một cái tặc lưỡi, một sự vô tâm, bạn chẳng thể giúp gì cho người khác mà đôi khi còn gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Qua câu chuyện, chúng ta đã học được nhiều bài học quý giá để làm hành trang trong công việc đối nhân xử thế hằng ngày của mình.